Đương nhiên Lôi Đình Vô Nguyệt biết rõ Vô Kỵ có ý định gì, lúc này miễn là hắn ta dám đứng ra hỏi tiếp một câu có bán hay không, Vô Kỵ chắc chắn sẽ róc hết cả cốt tủy của bọn họ, cho nên Lôi Đình Vô Nguyệt đành phải giả ngu.
Vô Kỵ lười nói hươu nói vượn với Lôi Đình Vô Nguyệt, rất thẳng thắn nói: “Không phải nhiệm vụ của các ngươi phải đến phụ bản thành Atlanta sao? Vừa nãy sau khi các ngươi đi rồi, chúng ta không cẩn thận lấy được tín vật, cho nên định thông báo cho các ngươi một tiếng.”
“À, lão đại Vô Kỵ định bán bao nhiêu tiền? Có điều ta có thể nói cho ngươi biết, vừa nãy tiền của chúng ta đã bị ngươi và thầy Renault bóc lột sạch sẽ rồi, không còn nhiều nữa đâu.” Lôi Đình Vô Nguyệt thấy Vô Kỵ gọn gàng linh hoạt móc ra đao chuẩn bị làm thịt mình, dứt khoát đánh đòn phủ đầu.
“Ha ha.”
Ai ngờ Vô Kỵ nghe thấy thế lại cười nói: “Rất đáng tiếc là, thứ này chúng ta không bán.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây