“Ngươi đang tìm gì ở đây vậy?”
Trong lúc Thủy Hạ Khán Ngư sờ soạng trên mặt đất, đột nhiên có một giọng nói quen thuộc vang lên.
“Lưu Vân?” Thủy Hạ Khán Ngư ngẩng đầu nhìn lên, người kia không phải Niệm Lưu Vân thì là ai.
Niệm Lưu Vân đứng cách đó không xa, hai mắt không có tiêu cự, người nhìn qua như hết hơi hỏi Thủy Hạ Khán Ngư: “Trang bị của ngươi rơi ra, tìm như vậy không có ích gì đâu, đã sắp qua nửa giờ rồi, không có người nhặt mất thì cũng sẽ sinh cái mới...”
Thủy Hạ Khán Ngư khóc không ra nước mắt nói: “Nếu là trang bị thì ta cũng không quay trở lại tìm như vậy. Đúng rồi, ngươi có thấy một thứ gì đó giống như chìa khóa hay không.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây