“Cô đi làm gì?” Vương Vũ không hiểu hỏi, là một Cung thủ, rõ ràng thành Tinh Linh mới là đại bản doanh của cô nàng này chứ.
Linh Lung Mộng nói: “Đi theo ngươi nhìn xem một chút... Thuận tiện gặp đám súc sinh kia...”
Vương Vũ tự tát cho mình một cái thật mạnh, thầm tự mắng mình: “Ai bảo mày nói linh tinh, đi thì cứ đi, lại còn bắt chuyện với cô ta làm cái lông gì, con nhỏ theo đuôi này...”
“Sao vậy? Bà đây đi theo ngươi, nhìn ngươi bộ dạng không vui như thế kia, ngươi có ý gì hả?” Linh Lung Mộng không vui nói.
“Vui mới là lạ ấy.” Vương Vũ bĩu môi: “Ta nói cho cô biết, đến lúc đó nói chuyện kiềm chế lại một chút, nếu không đừng trách ta không khách sáo...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây