“Mẹ kiếp! Ngươi rút chim vô tình.” Linh Lung Mộng trừng mắt nhìn về phía Vương Vũ, rồi mắng.
“Phụt...” Vương Vũ nghe thấy thế suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, vội vàng kêu lên với giọng sợ hãi: “Bà chị à! Cô chú ý ngôn từ một chút có được hay không?”
Mặc dù Vương Vũ biết Linh Lung Mộng đang nói gì, nhưng kiểu nói của cô nàng này quá khoa trương. Nơi này cách lối ra của thành Tinh Linh không xa, người không nhiều nhưng tuyệt đối cũng có không ít... Nếu như bị người vây xem, không biết phải trốn chỗ nào.
Thành Tinh Linh cách thành Dư Huy không xa, bên này Vương Vũ cũng có vài người quen. Nếu chuyện này bị truyền đi, về sau biết sống thế nào.
“Ta không biết, ngươi phải tổ đội với ta, nếu không thì ta sẽ hô lên...” Nói xong, Linh Lung Mộng bèn nhào về phía Vương Vũ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây