Chẳng qua phòng ngự vật lý của Pháp sư cũng không cao, dù công kích của Tiểu Mộng có thấp hơn nữa, nhưng bị tấn công với thời gian dài như vậy, lượng máu của Thủy Hạ Khán Ngư không còn bao nhiêu. Vương Vũ nhìn thấy thời gian phòng vệ chính đáng ở trên người mình còn chưa hết, bèn đưa tay tung ra một Niệm Khí Ba biến Thủy Hạ Khán Ngư thành ánh sáng trắng.
“Mẹ kiếp! Sao ngươi lại giết y?”
Nhìn thấy Vương Vũ lại tiêu diệt mục tiêu mà mình vất vả lắm mới cấu rỉa gần hết máu, điều này khiến Tiểu Mộng không vui.
“Tiện tay mà thôi, không cần cảm ơn đâu.” Vương Vũ không nghe thấy sự khó chịu ở trong câu nói của Tiểu Mộng. Dù sao ở trong mắt Vương Vũ, phương thức chiến đấu cấu máu từng chút một của Tiểu Mộng quả thật là mang vạ...
“Cảm ơn cái đầu ngươi, ta đã giúp ngươi mà ngươi lại cướp mạng của ta.” Tiểu Mộng giơ lên nỏ bắn ba mũi tên về phía Vương Vũ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây