“?” Đám người Thủy Hạ Khán Ngư nghe thấy thì lập tức quay đầu lại, đã thấy một đám Băng Xuyên Cự Thú đang bò từ sườn núi lên phía sau đội ngũ.
“Bà mẹ nó! Quá đê tiện rồi!” Đám người Thủy Hạ Khán Ngư thấy thế, không hẹn mà cùng kêu lên.
Vốn tưởng rằng Vương Vũ đã giải quyết những quái vật này từ lâu, ai biết được hắn vậy mà lại dẫn quái lên đến tận đỉnh núi.
Hình dáng Băng Xuyên Cự Thú khá lớn, di chuyển chậm chạp, chỉ có khi Va Chạm thì tốc độ mới nhanh hơn một chút, những con thú chậm chạp này, không ngờ độ thù hận lại cao đến thế, từ sườn núi lên đến đỉnh núi, quãng đường xa như vậy mà vẫn không bỏ rơi được chúng, hơn nữa vì thù hận của đám thú này còn sinh ra phản ứng dây chuyền nên dọc theo đường đi ít nhất có thêm hai mươi con Cự Thú nữa nhập bọn.
Tuy mấy người Thủy Hạ Khán Ngư cũng đều biết rõ mục tiêu thù hận của Băng Xuyên Cự Thú là Vương Vũ, nhưng mà Niệm Lưu Vân còn đang bị cố định ở đây, nếu thật sự né tránh mặc kệ, người phải chết tuyệt đối không phải là Vương Vũ... Rơi vào đường cùng, Thủy Hạ Khán Ngư đành phải ra mệnh lệnh tấn công.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây