Ngay sau đó, một giọng nói vô cùng truyền cảm vang lên: “Tiểu Vân à, ta còn chưa đến cơ mà, ngươi đừng hái gấp như vậy được không hả?”
Niệm Lưu Vân vừa ngẩng đầu, sợ hãi nói: “Ngưu huynh?”
“Đương nhiên là ta!” Vừa nói trường côn trong tay Vương Vũ vừa vung lên, Niệm Lưu Vân thấy thế cuống quýt lăn về phía sau, tránh sang bên cạnh.
“Bà mẹ nó! Giải quyết quái vật nhanh như vậy sao?”
Lúc này mấy người Thủy Hạ Khán Ngư cũng kịp phản ứng lại, trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh hoàng...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây