Tiểu Tứ nghe vậy, cuống quít khuyên can: “Các người đừng có nghịch, nếu chúng ta đánh tới mức âm điểm thì mất mặt lắm...”
Tiểu Tứ đã đích thân trải nghiệm sự khủng bố của Vương Vũ, vả lại gã cũng hiểu rất rõ thực lực của đám bạn bè này của mình.
Thực lựa của mấy người bọn họ tuy có chênh lệch với nhau thật, lại không cách biệt quá nhiều, nhưng khi so với Vương Vũ thì bọn họ còn kém xa. Chiến đội chuyên nghiệp bị người ta đánh xuống âm điểm, nếu truyền ra ngoài, sau này khỏi cần xông pha giang hồ nữa.
Một Thích khách tên là Tiểu Ngũ trong chiến đội nói: “Sợ cái méo gì, hắn có trâu bò đến mấy cũng là Võ sư, ngươi chính là ngu ngốc trúng bẫy của hắn mà thôi, chứ thực lực thật sự của hắn chưa chắc đã mạnh hơn ngươi.”
“Nhưng mà...” Tiểu Tứ muốn nói lại thôi, gã biết đám bạn bè này của gã đều là những kẻ có tính cách hiếu thắng, nếu gã nói những lời như Vương Vũ quá mạnh này nọ, không những khiến bọn họ dừng tay, trái lại còn khiến bọn họ hăng máu hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây