Sau khi nhặt giáo lên, mọi người mừng rỡ hỏi Vương Vũ: “Ngưu huynh, ngươi có sờ lũ quái nhỏ này hay không?”
“Các ngươi sờ đi...” Vương Vũ khoát tay áo nói.
Vương Vũ không có thói quen sờ quái nhỏ, hơn nữa những con quái nhỏ này cũng không tính là cực phẩm, dù sao Vương Vũ nhìn không thuận mắt, nếu người của chiến đội Cuồng Phong đã đến giúp đỡ, thì cũng không thể để người ta tay không ra về được, còn không bằng để họ lấy đi thôi.
Vương Vũ cũng không phải người hẹp hòi, huống hồ sau khi quét sạch cửa hàng, túi đeo lưng của Vương Vũ cũng không còn nhiều không gian lắm, nhặt một đống đồ bỏ đi, đợi lát nữa BOSS rơi ra thứ gì đó lại không có chỗ để, ngươi nói xem có lãng phí hay không chứ...
Nghe thấy Vương Vũ vừa nói như thế, đám Cung thủ của chiến đội Cuồng Phong một đường chạy chậm đến trước mặt Vương Vũ, ba sờ hai tìm, lấy ra bốn cái rìu và một đống ngọn giáo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây