Đương nhiên, Thần Hi Vĩnh Tịch này thật ra cũng rất thông minh, thế nhưng điều đó còn phải xem là so với ai đã, đối mặt với mạch não của Vô Kỵ, Thần Hi Vĩnh Tịch thật sự không đủ khả năng để nhìn thấu, nên cũng khó tránh khỏi việc không theo kịp mạch suy nghĩ của Vô Kỵ.
Sau nửa giờ, chúng thủ hạ trong tay Thần Hi Vĩnh Tịch lần lượt hạ cánh xuống những thành chính khác ở vùng phụ cận thành Hắc Ám, dựa theo giao hẹn lúc trước, sau khi mọi người hạ cánh thì phải phát tin tức cho Thần Hi Vĩnh Tịch đầu tiên: “Lão đại, chúng ta đã tới rồi, khi nào thì qua đó đây?”
Thần Hi Vĩnh Tịch vừa mới bị vây xem xong, nên lúc này cũng không quên lo lắng một chút: “Các ngươi không bị người của trận doanh Hắc Ám nhìn chằm chằm đó chứ.”
“Sao có chuyện đó được chứ!”
Nghe được lời này của Thần Hi Vĩnh Tịch, đám thủ hạ nhao nhao cười đáp: “Lão đại thật biết nói đùa quá đi, chúng ta đều là cao thủ chuyên nghiệp, cũng không phải là gà mờ, làm sao có thể ngay cả quần áo cũng không đổi mà đã lắc lư đi tới trận doanh Hắc Ám được chứ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây