“Đúng vậy!” Xuân Tường nói: “Mặc dù đầu óc Minh Đô có chút không bình thường, nhưng phương diện này phản ứng vẫn rất bình thường.”
“May mắn!” Vương Vũ cảm thấy may mắn nói: “Toàn Chân Giáo chúng ta ít người, hơn nữa tất cả mọi người đều tránh trong trụ sở công hội, không có người cho bọn họ giết...”
“Đúng vậy...” Xuân Tường nói: “Cho nên bọn họ phải tìm những người có liên quan đến chúng ta, nhưng lại không trốn trong trụ sở công hội, ví dụ như bạn bè người nhà của chúng ta...”
“Người nhà?”
Lời Xuân Tường vừa dứt, trong lòng Vương Vũ giật thót.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây