Quả thực Yêu Nghiệt Hoành Hành chính là ông chủ lớn, mỗi ngày rất nhiều việc, nhiều đàn em cần phải ăn cơm nữa, thời gian lại càng quý giá, khác hẳn hai tên Vương Vũ và Vô Kỵ chơi game online.
Quái không có kinh nghiệm không rơi trang bị thì Vô Kỵ xung soát đến chết, Yêu Nghiệt Hoành Hành lại lười chơi như vậy, hắn ta dứt khoát vứt lại một câu nghiên cứu xong rồi cho ta hay, loại chủ nghĩa này thực sự có phong phạm của một ông chủ.
Thấy Yêu Nghiệt Hoành Hành rời đi, Vô Kỵ cũng đành chịu nói. “Chúng ta cũng đi thôi!”
“Sao vậy? Không đánh nó à?” Vương Vũ hỏi.
“Đừng đánh nó!” Vô Kỵ lắc đầu nói: “Thứ đồ chơi này nhất định phải dùng cách đặc biệt mới có thể tiêu diệt nó, bây giờ một manh mối còn không có làm gì cũng vô dụng thôi! Chúng ta phải đi tìm manh mối trước mới được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây