“Thiếu gia có tiền...” Vương Vũ quay đầu nhìn bốn người Thần Hi Vĩnh Tịch, nói: “Nói bừa, người ta dựa vào cái gì tiêu tiền giúp ta!”
Vô Kỵ gửi một biểu cảm ngu ngốc rồi nói: “Làm sao ta biết được, phải xem ngươi lừa gạt thế nào chứ! Đừng làm phiền ta, chúng ta còn đang vận chuyển vật phẩm quân nhu, bận rộn lắm!” Nói xong, Vô Kỵ tắt kênh chat.
“Các người cảm thấy ý tưởng này thế nào?” Vương Vũ hỏi Thần Hi Vĩnh Tịch, vừa nãy khi Minh Đô nói ra ý kiến của mình, bốn người họ cũng đều lắng tai nghe.
Ba người kia vẻ mặt mờ mịt, chẳng qua là cảm thấy đây là Vương Vũ đang tìm đường chết, mà Thần Hi Vĩnh Tịch còn nịnh nọt nói: “Phương pháp dũng cảm như vậy, chỉ có Thiết Ngưu lão đại mới có thể làm được, chúng ta ngay cả nghĩ cũng không dám.”
“Ha ha!” Vương Vũ cười ha ha nói: “Nói thật là thực ra ta cũng rất mệt mỏi, cho nên cần sự trợ giúp của các ngươi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây