Nếu không, thằng ranh này cũng sẽ không có ý đồ giả chết ngay khi vừa bước lên tàu để Vương Vũ ném ông ta xuống biển, sau khi bị nhận ra còn định lừa gạt Vương Vũ, nếu trên người ông ta không có con dấu, hành động lừa gạt Vương Vũ này sẽ chẳng có ý nghĩa gì cả.
“Ha ha!”
Nghe thấy lời giải thích của Vô Kỵ, Carl cười ha ha một tiếng, đồng thời chậm rãi lùi về phía sau hai bước, lùi ra đến mép tàu sau đó đắc ý nói: “Ngươi rất thông minh đấy, thảo nào có bản lĩnh cứu được ta từ trong địa lao ra ngoài, có điều ở trên biển các ngươi cho rằng đám các ngươi có thể bắt được ta ở lại hay sao?”
Vừa dứt lời, Carl vươn người về phía sau nhảy xuống khỏi tàu.
Đã từng là thành chủ của hai tòa thành chính Hải Cảng, bản lĩnh khác thì Carl không có nhưng kỹ năng bơi thì không thể nghi ngờ cũng khá tốt, đối với các vị vịt lên cạn ở trên tàu, chuyện để Carl nhảy xuống nước thật sự chẳng khác nào như thả hổ về rừng, rồng về biển lớn, nếu còn muốn bắt lại ông ta chắc chắn không phải chuyện dễ dàng nữa rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây