“Chết? Chuyện đó không thể xảy ra!”
Vương Vũ nghe vậy khẽ mỉm cười, hai cái cánh trắng mọc ra từ sau lưng, ngay sau đó hắn tung người nhảy một cái, bay lên không trung.
“Quá gian xảo! Lại còn biết bay...” Ma Vương Khuẩn thấy vậy không nhịn được nói lầm bầm.
Hiện tại, khi thuật phi hành vẫn còn chưa thông dụng, có thể bay tới bay lui trên trời tuyệt đối là một ưu thế thật lớn, theo như lời nói, dù chạy nhanh đến mấy đi nữa cũng không bằng bay lượn ung dung ở trên trời, dẫu sao quái vật cũng không thể truy đuổi ở trên không trung.
Trong lúc Ma Vương Khuẩn vẫn còn sửng sốt, Vương Vũ đã bay đến trên đầu đám quái vật, sau đó hắn móc súng kíp ra, hướng về lũ quái vật ở dưới bắn mấy viên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây