Tuy rằng tính cách của Vương Vũ khá ôn hòa, nhưng hắn cũng không phải là dạng người không biết nổi nóng.
Không nói đâu xa, vừa nãy Ma Vương Khuẩn gài bẫy Vương Vũ như vậy đã khiến hắn cảm thấy hơi khó chịu trong lòng rồi, giờ phút này nếu Ma Vương Khuẩn không phải là một con nhóc, hơn nữa Toàn Chân Giáo còn vừa mới bắt tay hòa thuận với đám người Phong Vân Thiên Hạ, chắc chắn Vương Vũ đã đưa con nhóc này đi tới điểm danh tại điểm sống lại từ lâu rồi.
Không ngờ con nhóc bướng bỉnh này không chỉ nhân lúc hỗn loạn chạy thoát ra ngoài mà còn đuổi theo hắn, tâm lý của Vương Vũ sắp đến bờ vực của sự sụp đổ.
“Ta có đi theo ngươi đâu…” Ma Vương Khuẩn nghe vậy bèn cười hì hì nói. “Thành Tội Ác lại không phải là nhà ngươi, dựa vào cái gì mà không cho ta đứng ở cửa thành chứ.”
Xem kìa, con nhóc này còn rất nhanh mồm nhanh miệng nữa, có điều chung quy thành Tội Ác cũng không phải là thành Dư Huy, Vương Vũ nói thế nào cũng chẳng thay đổi được điều gì, hắn cũng không thể ép người khác biến ra đâu đó được, thế là Vương Vũ bèn liếc xéo Ma Vương Khuẩn một cái rồi nói: “Vậy ngươi đi trước đi, ta đi sau cũng được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây