“???”
Tính tình Băng Thanh Ngọc Kiệt vẫn luôn cao ngạo, nhưng có vẻ như cô ta vẫn có chút tôn kính đối với vị Võ sư to con này. Nghe thấy Võ sư to con nọ nói giúp Niệm Lưu Vân, vẻ mặt vốn bực tức không mấy vui vẻ của Băng Thanh Ngọc Kiệt nhanh chóng dịu xuống.
Mặc dù có chút khó chịu, nhưng Băng Thanh Ngọc Kiệt vẫn nhu hòa hỏi: “Thập Tam huynh, sao ngay cả ngươi cũng nói như vậy, chẳng lẽ ngươi cũng sợ tên họ Vương kia?”
“Hừ!” Võ sư được gọi là Thập Tam huynh nhẹ nhàng cười nói: “Nếu như sợ hắn thì ta đã không chủ động theo ngươi đến đây, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết rằng, họ Vương kia chính là thành chủ thành Dư Huy, ở trên địa phận thành Dư Huy chúng ta không đấu lại hắn.”
“Vì sao?” Băng Thanh Ngọc Kiệt nghe vậy sững sờ, lập tức lơ ngơ hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây