Dì Thanh có chút trầm mặc, đè ép những lọn tóc bị gió thổi bay, dùng hành động này để che giấu vẻ thất thố của bản thân. Nàng á khẩu không trả lời được.
“Mẹ của ngươi có nỗi khổ tâm… Ngươi định nói ra những câu này đúng không?” Từ Bắc Vọng bình tĩnh nhìn qua nàng.
Dì Thanh có chút giật mình, nàng quả thật chuẩn bị trả lời như vậy.
“Không thể phủ nhận, bà ấy cho ta khả năng sử dụng Minh khí, không đến mức biến ta trở thành một trong số hàng tỉ con sâu kiến, ta đã rất cảm ơn bà ấy.”
Từ Bắc Vọng thẳng thắn nói ra, ánh mắt vô cùng thanh tịnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây