Bầu trời tháng ba, cung điện hoa lệ ẩn hiện bên trong sương mù, cành dương liễu bên ao Cửu Châu đã xuất hiện sắc xanh, cảnh tượng ảo diệu như một giấc mộng. “Bịch!’’
Thiếu nữ bị đánh bay xuống đáy hồ, bộ dáng giống như một con nai con yếu đuối bất lực, ánh mắt tràn đầy đau thương…
“Nếu còn có lần sau, thì ngươi biết tay ta.’’
Đệ Ngũ Cẩm Sương khẽ nhướng đuôi mắt, lạnh giọng uy hiếp.
Tiểu cô nương phấn điêu ngọc trác hết sức chăm chú thưởng thức đồ ăn, Từ Bắc Vọng tự biết địa vị của mình trong gia đình, cho dù có đau lòng cũng không dám làm cái gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây