Một canh giờ sau, bàn trà trong ao Cửu Châu bày đầy các đĩa thức ăn, sắc hương vị đều đủ cả. Phì Miêu thèm thuồng đến chảy nước miếng, ào ào nhét đồ ăn vào trong miệng.
Đệ Ngũ Cẩm Sương nếm thử một miếng thịt kho tàu, đôi mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm, đúng là cảm giác mềm xốp quen thuộc.
Nàng nhẹ nhàng gật đầu, hờ hững nói: “Bản cung muốn xem ngươi đã thu hoạch được gì ở Thiên Xu.”
Từ Bắc Vọng nghe vậy, hắn để đũa xuống, cười nói: “Vậy nương nương đừng quá bất ngờ.”
Giống như nghe thấy chuyện cười, Đệ Ngũ Cẩm Sương ngước mắt nhìn hắn bằng ánh mắt thích thú.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây