Một tòa cung điện rộng rãi, bao phủ trong lớp sương mù màu xám mờ mịt, khí tức bên trong mênh mông giống như đến từ Hoang Cổ. Một gợn sóng kỳ dị xuất hiện, ba người rơi xuống một vườn hoa mục nát thê lương.
Đám người liếc mắt nhìn qua một hồ nước có màu phỉ thúy do linh khí hội tụ mà thành.
Triệu Khuynh Tuyệt biểu lộ thần sắc cao ngạo, sau khi nhìn thấy cung điện rộng lớn vô ngần, lạnh lùng nói: “Tùy theo khả năng của mỗi người đi.”
Vừa dứt lời, Từ Bắc Vọng ung dung tiến lên phía trước hai bước, thản nhiên nói: “Tại hạ mạo muội muốn đi theo Triệu cô nương.”
Đùa nhau à, dựa vào thể chất xui xẻo của mình, nếu hắn độc lai độc vãng, có khi một cọng lông cũng không vớt được, thậm chí còn gãy gánh ở chỗ này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây