Đợi vị quốc vương kia nghe mình nói chuyện tới cười híp cả mắt lại, Tả Thiếu Dương dần dần dẫn dắt câu chuyện tới điều mình muốn, trịnh trọng nói: “ Bệ hạ đã biết ta là người Hán, trước kia chưa từng tới Tây Vực, tới Đa Di cũng là lần đầu, chuyện ỏ Tây Vực, ta vốn không hiểu mấy. Vừa rồi tới hoàng cung, từ xa thấy nhóm người từ vương cung đi ra, thấy trong đội ngũ đó tỏa ra ánh sáng, giống ánh sáng vương giả của bệ hạ. Ta vô cùng kinh ngạc, vì đó là đội ngũ hành hình, sao lại xuất hiện ánh sáng đó.”
Quốc vương đó vuốt râu, mắt đảo tròn, trầm giọng nói:“ Có phải con ta không?”
Tả Thiếu Dương thở dài:“ Khi bọn ta tới gần mới phát hiện người tỏa ra ánh sáng dập dờn đó không ngờ là một tử tù bị đưa đi hành quyết. Ta kinh hãi vô cùng mới hỏi quan ngoại sự, không ngờ là vương tử. Vội xuống xe hỏi chuyện, mới biết là vương tử đắc tội với sứ thần Thổ Phồn, bị bệ hạ xử tử. Tuy ta và bệ hạ trước không có giao tình gì, nhưng cùng một mạch, nên khuyến cáo một câu, người mang khí vương giả bị xử tử, quốc vận ắt rung chuyển, rất có thể từ đó mà đoạn tuyệt.”
Quốc vương lắp bắp:“ Không thể nào?”
Tả Thiếu Dương hỏi:“ Có phải ở dưới bụng vương tử có cái bớt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây