Trong tẩm cung, Lý Uyên đã nằm trở lại giường, ông ta nằm nghiêng, thở dốc, đắp chăn gấm, cung nữ kia đã thối lui.
Bên giường đã đặt sẵn một cái ghế tròn, Tả Thiếu Dương đi tới ngồi xuống, trước tiên sờ cái đầu lưa thư tóc của ông ta kiểm tra nhiệt độ, nắm cổ tay bắt mạch, xem cả tay trái lẫn tay phải, kiểm tra lưỡi, hỏi:“ Thái thượng hoàng, mắc bệnh mấy năm rồi?”
Lý Uyên miệng lẩm bẩm:“ Vừa tròn vừa mêm, ta muốn ăn bóng tròn ...”
La công công vội đáp:“ Ba bốn năm rồi ạ ... Bệ hạ lo liệu có phải là thi chú không?”
Chẳng trách mà bọn họ đứng xa như thế, chứng tỏ đợt bùng phát lây lan thi chú năm xưa đã cho toàn bộ người Trường An gồm cả hoàng đế một bài học sinh động, khiến quan niệm thi chú truyền nhiễm giữa người sống đã đi vào lòng người. Điều này khiến chuyện xấu biến thành chuyện tốt, sau này chuyện phòng chống thi chú sẽ được coi trọng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây