Từ xa nghe thấy tiếng kèn trống, giờ Tả Thiếu Dương biết rồi, hiện khu giam giữ này chỉ có mình y thôi, thế nên chắc chắn là vì mình mà tới chứ chẳng phải ai khác, chỉnh trang lại y phục cho đàng hoàng, trang phục do Bạch Chỉ Hàn làm rất đẹp, nào giống tù phạm, dáng vẻ đường đường như công tử thế gia.
La công công thấy Tả Thiếu Dương đứng ngoài cửa, từ xa đã cất giọng choe chóe:“ Tả đại nhân, ha ha ha, lâu không gặp vẫn khỏe chứ?”
Tả Thiếu Dương bình thản nói:“ Không dám nhận, Tả mỗ giờ không quan không chức chỉ là một thảo dân thôi.”
“ Tả đại nhân khiêm tốn rồi, cha gia phụng khẩu dụ hoàng thượng, tới đưa cơm Tất Niên cho ngài.” La công công vỗ tay, phía sau có mười mấy thái giám bê hộp đỏ, còn có vò rượu lớn, nối nhau đi vào tiểu viện tử, đặt ở hành lang, chỉ cơm nước bọn họ đang ăn dang dở :“ Thứ cơm nước tầm thường này sao ăn được, bỏ đi, bỏ đi.”
Trang lao đầu vội vàng sai mấy tên cấm tốt khiêng cả bàn ăn đi, mang chiếc bàn lớn vào, Tả Thiếu Dương chỉ đứng nhìn, không nói không rằng, kệ họ làm gì thì làm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây