Đám người Đỗ gia thất kinh, đưa mặt nhìn nhau, không biết nên tin không, có người đã bất giác né tránh người vừa bị Tả Thiếu Dương điểm danh, căn bệnh này không phải trò đùa. Đỗ mẫu cuống lên, thế là ho liên hồi:“ Tả công tử nói ... Khụ khụ khụ ... Khụ khụ ... Thật không? Khụ khụ?”
Bà ta vừa ho một cái liền bị người khác tránh đi ngay.
Tả Thiếu Dương từ trên cao nhìn xuống thấy hết, trong mắt y chỉ có sự lạnh lùng:“ Lão nhân gia định hỏi ta câu nào?”
“ Tất, tất cả.”
“ Vậy thì nói các ngươi mắc thi chú chỉ là đoán thôi, bệnh phải khám mới biết, người khác nữa, có bệnh hay không thì không biết. Còn chữa hay không, ta nói rồi, phải xem các ngươi hối lỗi thật không ...” Tả Thiếu Dương nhếch mép:“ Cơ mà nói thẳng luôn ra nhé, các ngươi mắc bệnh thì ta chỉ vỗ tay thôi. Ta không dại gì chữa bệnh cho kẻ mang thù hận với ta, chuyện làm ơn mắc oán đó ta làm một lần với Đỗ gia ngươi rồi, không làm lần nữa đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây