Thấy Tả Thiếu Dương không nói không rằng, chỉ lạnh lùng nhìn mình, Đỗ Kính nghiến chặt răng nén cơn ho xuống:“ Ngươi hại chết cha ta, ca ca ta, đường huynh ta, cả nhà ba người ta mất mạng trong tay ngươi, ngươi không tự trách, ngươi còn lương tâm ... Khụ khụ khụ ...”
Tả Thiếu Dương ngạc nhiên:“ Lão tặc Đỗ Yêm chết rồi hả?”
“ Ngươi! Ngươi ...” Đỗ Kính dậm chân:“ Phụ thân ta đã hôn mê bất tính làm sao chịu được lâu .... Hu hu hu, khụ khụ khụ ...”
Vậy là lão già đó chết rồi, Tả Thiếu Dương không có mấy cảm xúc, Đỗ Yêm đã già, mùa đông tới, không qua được là bình thường.
Đỗ Kính tiếp tục chửi mắng:“ Ngươi, ngươi! Quân khốn kiếp, ngươi là kẻ giết người ... Phụ thân ta đối xử với ngươi ra sao? Đường huynh ta đối tốt với ngươi thế nào? Bây giờ còn không biết nghĩ cách chuộc tội đi ...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây