Toàn bộ người của Đỗ phủ rút đi rất nhanh, không để lại lời nào, trong khi đám giáp binh bước chân rầm rập đã xông cả vào tới hậu viện Tả giả, khống chế toàn bộ lối ra vào, lần này trừ khi Tả gia mọc cánh, không đừng hòng thoát.
Lưu Chính Hội ho một tiếng tuyên đọc thánh chỉ:“ Tả Thiếu Dương, ngươi lừa dối cho người khác dùng thuốc cấm kỵ, khiến người ta không chịu được nhục nhã mà tự sát, lệnh bắt lại, xử theo luật, tịch thu gia sản, khâm thử.”
Tả Thiếu Dương từ hành động của Hình bá đã ý thức phần nào, nghe những lời này ong ong bên tai:“ Đỗ tướng sao rồi?”
“ Còn sao nữa, ngươi lấy nhau thai nữ nhân để chữa bệnh của Đỗ tướng, trước kia Đỗ tướng đã nói với ngươi, ông ấy thà chết chứ không dùng thứ thuốc đó chữa bệnh, ngươi rõ ràng biết thế vẫn cứ dùng thuốc, thậm chí nghiền nát ra để che giấu. Nhưng người tính không bằng trời tính, Đỗ tướng vẫn cứ biết, đêm qua thấy sỉ nhục quá mức mà treo cổ tự tử rồi, sáng nay phó nhân phát hiện ra thì quá muộn. Hoàng đế biết tin thì phẫn nộ vô cùng hạ chỉ bản quan bắt ngươi về trị tội, ngươi còn gì để nói.” Cầm thánh chỉ trong tay, Lưu Chính Hội không vội nữa, chuyện báo thù cho Vu gia, ông ta vốn cho rằng sẽ rất dễ dàng, có thể từ từ nghiền nát tên tiểu tử này, không ngờ chuyện rắc rối hơn dự tính, hôm qua ông ta tới đây không bắt được người lan đi rồi. Nếu ngay cả một tên tán quan mà ông ta còn không làm gì được, sau này thanh danh bị đả kích nghiêm trọng.
Cho nên từ thuận tay báo thù giờ thành ân oán cá nhân rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây