Tả Thiếu Dương nhìn theo bóng dáng Tang Tiểu Muội rất lâu, đến khi nàng hoàn toàn khuất trong đám đông, Tiểu Muội có thiên phú thương nghiệp, nếu ở thời đại khác, nàng chắc chắn thành nữ cường nhân rồi.
Cảm khái một lúc Tả Thiếu Dương theo lời chỉ dẫn của Tang Tiểu Muội tới một quán trà, giống ở huyện Thạch Kính, quán trà này nằm bên cạnh kênh nước, phía dưới là thuyền qua lại, sở thích của Chúc Dược Quỹ không thay đổi gì cả. Hỏi hỏa kế một cái, người ta quả nhiên biết ngay, là khách quen của quán trà mà, hắn dẫn Tả Thiếu Dương lên tầng hai, tới một phòng mở rộng cửa, chưa đến gần đã nghe thấy tiếng cười nói của Chúc Dược Quỹ.
Chúc Dược Quỹ đang trò chuyện với ba người khác, chợt thấy Tả Thiếu Dương xuất hiện ở cửa thì còn không dám tin, mất một lúc mới cười to:“ Tả hội trưởng, cậu về từ bao giờ đấy.”
Tả Thiếu Dương chắp tay:“ Chúc lão bá, cháu về sáng nay, mang ít đặc sản tới dược hành cho lão bà, kết quả là lão bá không có nhà, cháu theo chỉ dẫn tới được đây.”
“ Cậu về đúng lúc lắm, chúng tôi vừa nhắc tới chuyện của cậu đây! Nào, nào để tôi giới thiệu cho.” Chúc Dược Quỹ chỉ ba người bên cạnh:“ Đây là Giả y quan của huyện Trường An, nay đã thoái ẩn, còn hai vị này thì cậu biết rồi, họ đều giống tôi, tuổi cao rồi, buông tay cho nhi tử quản lý chuyện làm ăn, suốt ngày đi uống trà tám gẫu thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây