Vừa mời quay về phòng mình một cái, Kiều Xảo Nhi đã như chim én về tổ, nhào vào lòng Tả Thiếu Dương, hai người ôm thật chặt, bốn cánh môi vồ vập tìm tới với nhau, nàng hết khóc lại cười tâm sự nỗi nhớ nhung trong lòng.
Âu yếm hồi lâu, Tả Thiếu Dương ngồi lên giường, kéo nhẹ một cái, Kiều Xảo Nhi liền ngã lên đùi y, tay xấu xa “tập kích” bộ ngực mềm mại của nàng, kề tai thì thầm: “ Xảo Nhi! Chỗ này đã to lên không ít rồi.”
Dù Kiều Xào Nhi có lớn gan tới đâu cũng không kìm được xấu hổ, cơ mà không khỏi tự hào, vừa mới qua tuổi mười sáu một cái, năm nay thân thể nàng phát triển hẳn, ngực đã dần dần nẩy nở. Không biết có phải xa cách lâu ngày không, thân thể nàng bây giờ rất nhạy cảm, bầu ngực nhỏ xinh như bánh bao như ủ bột nở ở đằng sau chiếc yếm lót căng lên thấy rõ.
Từ hơi thở nóng rực của trượng phu, nàng biết chuyện gì sẽ tới, chỉ là bây giờ là ban ngày ban mặt nàng không dám, Kiều Xảo Nhi cũng toàn thân nóng hầm hập, vẫn kiềm chế giữ tay Tả Thiếu Dương lại van nài:“ Phu quân, đợi tới tối được không, lúc này không được đâu.”
Tả Thiếu Dương hôn thêm mấy cái mới lưu luyến rời tay, ôm nàng nằm hẳn xuống giường, nhắm mắt lại thở dốc, áp chế lửa dục trong lòng, bây giờ không kiềm chế, sờ được lại chẳng ăn được, thiệt thòi là mình, vuốt ve gò má nàng:“ Trong thời gian ta không có nhà, hết thảy đều ổn chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây