Từ cổng Minh Đức về tới nhà ở phường Thanh Long sẽ đi qua y quán Xích Cước ở phường Bảo Ninh, xe ngựa đi qua trước y quán, Tả Thiếu Dương không bảo dừng lại, hiện đang nóng lòng về nhà, chẳng muốn xem tình hình hoạt động ra sao, vén rèm xe lên nhìn từ xa.
Chỉ thấy trước y quán dòng người đông đúc, toàn người bệnh ăn mặc lam lũ xếp hàng đợi khám bệnh, đội ngũ kéo dài tận ngoài đường, cần tới mấy hỏa kế liên tục la hét duy trị trật tự, bảo mọi người đừng chen lấn.
Tả Thiếu Dương có chút hoang mang, có phải là đi lễ hội đâu, làm sao mà nhiều người thế? Chẳng lẽ có danh y tới y quán khám bệnh à? Hay là ở kinh thành phát sinh bệnh gì? Nhưng mà nhìn người xếp hàng kia, mặc dù đều gấp gáp sốt ruột, nhưng đa phần khỏe mạnh, chẳng thấy bệnh tật đâu, hình như còn có người vừa từ y quán ra, tay cầm gói thuốc chạy vèo mất?
Không đợi cho Tả Thiếu Dương kịp nghĩ nhiều, xe ngựa đã đi qua rồi, y cũng tạm bỏ nghi ngờ ra khỏi đầu.
Xe ngựa đi qua thêm hai phường nữa, cuối cùng tới phường Thanh Long, bọn họ đi mới mấy tháng, chẳng có gì thay đổi được, trừ lá thu đã lác đác rụng. Thật ra Tả Thiếu Dương không thích Trường An lắm, như ở huyện Thạch Kính, mở cửa ra sẽ thấy hiệu tạp hóa, thấy quán xá nhỏ, phố nhỏ của y lúc nào cũng có người qua lại tấp nập. Nhưng ở đây kinh doanh tập trung ở Đông thị và Tây thị, nên bách tính bình thường đi làm đi chợ hết rồi, đường phố vắng vẻ chẳng có nhiều sức sống. Đến khi họ đi làm về thì đủ mệt rồi, lại tới tối cửa đóng then cài, giới nghiêm, hôm sau trời chưa sáng đã xếp hàng đợi rời cổng phường, lang giềng trừ vài người già cả ra thì ít gặp nhau, cuộc sống có đôi phần giống với xã hội hiện đại sau này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây