Trước cửa bây giờ chỉ còn nước màu đỏ nhạt thẩm thấu vào khe hở ván gỗ, Tả Thiếu Dương cúi đầu trầm ngâm không nói, cuối cùng y quyết định đi tới gõ cửa.
Bên trong vẫn truyền ra giọng nói của lão phụ:“ Ai thế?”
“ Lão nhân gia, là ta, có cần giúp đỡ gì không? Ta là người tu đạo, đồng thời cũng là đại phu, nếu như bên trong có người bệnh, ta có thể giúp.”
Bên trong im lặng một lúc, lão phụ đáp:“ Đa tạ đạo trưởng, chỗ lão thân không ai có bệnh hết, không cần giúp đỡ.”
Tả Thiếu Dương chắp tay sau lưng, thong thả quay về đầu thuyền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây