Thì ra đám người đó chỉ đi tìm mình thôi, chuyện xảy ra không phải cố ý, dù sao thì cũng xui xẻo cho chúng rồi, người sống ở thành thị lớn lớ ngớ vào rừng sâu, không biết thứ cấm kỵ, Tả Thiếu Dương không tức giận vì một cái lỗi vô tình của người ta, thở dài kể chuyện đã qua.
Mọi người nghe vậy đều kinh hãi, may mắn vì Tả Thiếu Dương thoát chết trong gang tấc, đồng thời cũng lo lắng cho vận mệnh những người kia.
Có câu trông cửa nhà tể tướng lớn hơn quan thất phẩm, thứ sử lập tức nói:“ Ta lập tức phái bộ khoái và dân tráng vào núi tìm, hi vọng có thể tìm thấy ba người họ.”
Đỗ quản gia khom người tạ ơn rồi rơi nước mắt khẩn cầu:“ Đại lão gia, xin ngài theo tiểu nhân về kinh chữa bệnh cho Đỗ tướng.”
Lần này có kinh nghiệm ở Cù Châu rồi, Tả Thiếu Dương tự tin tám phần có thể chữa bệnh cho Đỗ Như Hối, lắc đầu nói:“ Ta về cũng không làm được gì đâu, Đỗ tướng không chịu uống thuốc của ta, ta về làm gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây