Ta Là Tiểu Lang Trung

Chương 692: Chỉ có vào, không có ra.

Chương Trước Chương Tiếp

Hộ tài chủ vội vàng gọi phó tòng tới, chuẩn bị mấy cố xe ngựa, mọi người lên xe, đi ra ngoài thành.

Dọc đường đi Tả Thiếu Dương hỏi thêm về tình hình nhi tử Hộ tài chủ, chủ yếu là muốn hỏi xem đứa bé đó liệu có bị chó mèo gì cắn không, ông ta nói là không có chuyện đó. Nghe kể chuyện thì y nghĩ tới bệnh dại, nhưng Hộ tài chủ khẳng định con ông ta không có vết thương nào cả. Bệnh dại cũng không lây từ người sang người, người bị dại có phát điên cũng không thể làm người nhà với láng giềng xung quanh chết.

Hiện chiến loạn đã ngừng từ lâu, Cù Châu là mảnh đất ở Giang Nam, cách xa biên cảnh Đột Quyết, tuy trong rừng thi thoảng có đạo phỉ, song là nhóm nhỏ thôi, bọn chúng chỉ dám chặn đường đòi mãi lộ ở chỗ vắng vẻ chứ không dám tới gần thành, cho nên rất an toàn.

Bọn họ rời thành đi vài dặm thôi là tới ngọn đồi nhỏ, triển dốc thoai thoải, xuống xe men theo con đường nhỏ quanh đồi đi lên, chẳng bao lâu tới được đỉnh đồi.

Đỉnh ngọn đồi nhỏ này rất bằng phẳng, chẳng có gì nhiều mà nói, một bức tường rất cao, cao hơn hẳn viện tử thông thường, đạt tới độ cao tường phường ở Trường An rồi, trông rất chắc chắn. Từ ngoài nhìn vào chỉ thấy chóp nhọn của tỏa tháp trong miếu, cửa đóng chặt, trên treo tấm biển không mới nữa, viết ba chữ “Miếu Sơn Thần“.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)