Đến tối, vị ti binh kia lần nữa khoản đãi bọn họ, những người cần thì vẫn chẳng thấy đâu, không biết là bao lâu nữa mới về.
Tả Thiếu Dương đem chuyện đi tìm địa điểm mở y quán ra kể:“ Không biết ti binh đại nhân có thể giúp ta mời vài thương nhân có tiếng tốt địa phương tới ăn cơm cùng không. Ta muốn hỏi vài chuyện, chủ yếu là vấn đề mở y quán, hôm nay người của ta đã đi cả ngày tìm hiếm địa điểm phù hợp, thế nhưng không ai chịu bán. Bọn ta là người ngoài, có lẽ có quy tắc phong tục nào đó chưa hiểu, nên muốn tìm người trong nghề để hỏi thăm.”
Vị ti binh kia vậy mà ấp a ấp ũng mãi:“ Tả đại nhân, chuyện này ... Thứ sử đại nhân sớm định ra quy củ, quan viên trong châu phủ ăn cơm, không cho phép mời thương cổ bồi tiếp, càng không cho phép nhận lời mời ăn uống của thương cổ.”
“ Không phải là ta mở tiệc mời họ bồi tiếp, mà là chỉ muốn gặp họ, thảo luận chuyện mua hoặc thuê địa điểm để mở y quán.”
“ À, vậy ạ ...” Ti binh tiếp tục loanh quanh:“ Không dám giấu đại nhân, ti chức phụ trách binh phòng, bình thường chỉ giao thiệp với dân tráng, gần như không quen biết thương cổ gì, huống hồ ti chức mới gần đây mới đến Cù Châu, chưa quen thuộc nơi này ... Bọn họ, chưa chắc gì đã nể mặt ti chức, cho nên ...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây