Ta Là Tiểu Lang Trung

Chương 677: Tới tô châu.

Chương Trước Chương Tiếp

Chẳng biết từ bao giờ có câu, trên trời có thiên đàng, hạ giới có Tô Hàng. Tô Châu và Hàng Châu từ xưa đã là chốn phồn hoa, lại là vùng đất trù phú lắm cá nhiều thóc, không chỉ dân cư đông đúc, mà phong lưu tao khách cũng nhiều, văn hóa phát triển rực rỡ.

Một đội xe đi qua cổng thành Tô Châu, rèm xe vén lên, một thanh niên mặt mày tuấn tú sáng sủa mặc trường sam màu xanh nhạt nhảy ngay xuống, ngó đông nhìn tây, hai bên đường đi hàng quán san sát, người qua kẻ lại hết sức náo nhiệt. Giang Nam khí hậu dễ chịu, so với kinh thanh lúc nào cũng phải quần dài áo lớn, có phong vị khác hẳn.

Mấy ngày phải ngồi xe, Tả Thiếu Dương có chút mệt mỏi, thấy trời đất mát mẻ liền nhảy xuống đường đi bộ cho giãn gân cốt. Nói ra chặng đường này chẳng mấy thú vị, ngày ngày bị Tôn Tư Mạc gọi lên xe truyền dạy đạo thuật, đầu óc y ong ong hết cả, cảm giác mình thành nửa đạo sĩ mất rồi.

Rèm xe lại được vén lên, một thị nữ vóc dáng thanh thoát, mặc quần áo màu trắng từ trong khoang bước ra. Gió mát lướt nhẹ qua thổi ống tay áo nàng phất phơ, như tiên nữ sắp bay lên, một cơn gió bất ngờ thổi tới, chiếc áo mỏng bị gió thổi ép sát vào người, lộ ra đường cong chắc nịch và ưu mỹ đồi ngực thiếu nữ, nàng vén tóc gọi:” Lão gia, người đâu có biết đường, chúng ta mới đến đây lạ nước lạ cái không nên đi một mình.”

Tả Thiếu Dương hừ một tiếng:” Đường ở mồm ra chứ đâu, không biết thì phải hỏi chứ sao! Nàng và mọi người đi trước đi, ta tới sau.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)