Sáng hôm sau, Tả Thiếu Dương theo Tôn Tư Mạc luyện đạo thuật ở hậu viện, hai người ngồi xếp bằng trên bồ đoàn cỏ trong chòi nghỉ mát bên hồ, gió lạnh bốn phía xâm nhập. Nếu bình thường ngồi thế này Tả Thiếu Dương không chịu nổi, thế nào cũng phải đứng dậy dậm chân dậm tay lưu thông khí huyết, nhưng bây giờ bằng vào điều chỉnh nội tức, đã ngồi yên được hơn một tuần trà rồi ... Đương nhiên lạnh thì vẫn cứ lạnh.
Đang luyện đúng lúc mấu chốt, Tả Thiếu Dương như mơ hồ cảm nhận được có chút hơi ấm bốc lên ở đan điền thì Tôn Thủ Hành tới ngoài chòi nghỉ, cẩn thận nói:“ Phụ thân, Đỗ tướng tới, cầu kiến người và sư thúc.
Theo quy củ, khi Tôn Tư Mạc luyện công, không cho người ngoài quấy nhiễu, nhưng người tới lại là tể tướng đương triều, nên Tôn Thủ Hành không dám coi như người khác, đành đi thông báo.
Tả Thiếu Dương nghe thấy tiếng Tôn Thủ Hành thì người run một cái, vừa mới mất tập trung, cái cảm giác ấm áp mơ hồ tựa có tựa không kia biến mất ngay, mong manh tới mức y cũng không biết là tồn tại thật hay không.
Tôn Tư Mạc qua phản ứng của Tả Thiếu Dương nhìn ra ngay y vừa mới đặt một chân vào tầng đầu của Phản hư thổ nạp công rồi, tiến triển này coi như khá nhanh, từ từ thu lại hơi thở, thân thể không lay động lấy một cái:“ Có nói chuyện gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây