Hoa viên của Tôn gia rất rộng, bên trong đó không có mấy công trình lầu gác gì, chỉ có một tiểu viện u tĩnh, một chiếc cổng vòm không có cánh cửa, bên trong có hai căn phòng, nhà ba gian ngói đỏ gạch xanh. Vì nơi này qua xa cách, nên Tôn phu nhân cũng không thích ở đây, chỉ có Tôn Tư Mạc khi luyện đạo thuật không muốn bị quấy rầy mới vào ở, giờ nhường hẳn cho Tả gia rồi.
Từ tiểu viện này rẽ phải, đi qua con đường nhỏ thấy hồ nước, giữa hồ là chòi nghỉ. Còn lại thì hết rồi, không còn gì ngoài cây cối và hoa cỏ, giả sơn quái thạch, cùng với cả từng bức tường cao vút chắn hết mọi tầm nhìn, những bức tường này không nối liên nhau mà thành từng đoạn ngắn một, nhấp nhô kỳ quái. Tuy không hiểu lắm về cách bài bố hoa viên hay phong thủy, nhưng Thiếu Dương đủ đánh giá, cái hoa viên này chẳng ra cái thể loại gì.
Tới phòng bệnh của Chân Quyền, lao đầu hông dắt đao cùng hai ngục tốt đứng canh, ngoài ra còn có thị vệ đeo đao, nghe nói là do hoàng đế phái tới, Tả Thiếu Dương yên tâm hơn nhiều, điều này chứng tỏ hoàng đế đã chú ý tới việc này, Đỗ Yểm không dám lừa bừa làm bậy nữa.
Chỉ cần đợi thêm một thời gian thôi, bệnh của Đỗ Yêm tái phát từ lúc y lên núi hái thuốc cho Bành Bính rồi, vài ngày nữa hết đợt thuốc đầu sẽ phải khám lại, điều chỉnh thuốc, không có thuốc của y, dù Đỗ Yêm uống theo đơn cũ cũng không cầm cự được bao lâu.
Trên đời này chỉ có ba người chữa được bệnh của Đỗ Yêm, đó là Tả Thiếu Dương và huynh đệ Chân Quyền, ông ta lại biến cả ba thành kẻ thù, đúng là trời muốn hại ông ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây