Điều kiện vệ sinh ác liệt ở thời Đường này, phẫu thuật thậm chí chỉ có lửa với ít rượu mạnh khử trùng, không có phòng vô trùng, Tả Thiếu Dương chẳng thể đảm bảo điều gì, với người bệnh hứa điều tốt nhất, còn với thân nhân nói điều xấu nhất đó là nguyên tắc.
Tôn Tư Mạc bảo mọi người ra ngoài, chỉ cho vài người ở lại, Tả Thiếu Dương đương nhiên túc trực bên cạnh để kịp thời xử lý nếu có biến cố.
Một lúc sau thuốc tên hết tác dụng, Chân Quyền từ từ tỉnh lại, mở mắt hoang mang nhìn quanh, Tả Thiếu Dương đưa năm ngón tay ra xua trước mặt:” Chân lão gia tử, chào mừng trở lại nhân gian, có nhìn thấy ta không?”
Chân Quyền yếu ớt nói:” Thấy ... Nhìn thấy ...”
Chân Huyền đi nhanh tới khom người nói:” Cha, cảm giác thế nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây