Trồng thuốc à? Những lời của Bạch Chỉ Hàn làm Tả Thiếu Dương lòng máy động, khí hậu ở Hợp Châu và Trường An khác nhau tương đối nhiều, nơi này lạnh hơn khô hơn, một số thuốc ở Hợp Châu không trồng được như sâm Hoa Sơn, đảng sâm, hương hồng thiên, những cây này đều là đặc sản bản địa Thiểm Tây, có thể trồng được ở Trường An. Hơn nữa là thứ thuốc thường dùng, ví như đảng sâm, có tác dụng thay thế nhân sâm ở mức độ nhất định, còn có thể bổ huyết, giải quyết phần nào nhu cầu thuốc cho người nghèo.
Nghĩ tới đó Tả Thiếu Dương ngẩng đầu lên, phường Thanh Long ngay bên cạnh ao Khúc Trì, cho nên lượng nước ở đây phong phú, sau nhà y có con suối nhỏ, cách bên kia bở suối là mảnh đất rộng rãi, chỉ có mấy căn nhà lụp xụp, buột miệng nói:” Chúng ta mua mảnh đất trồng thuốc thì tốt rồi.”
Kiều Xảo Nhi nghe thế bĩu môi:” Phu quân, kinh thành đất đai đắt đó, chàng mua về trồng thuốc, định bao đời mới hoàn nổi vốn.”
“ Mua ruộng thì tất nhiên là đắt đỏ rồi, nhưng mua nhà thì sao, ta thấy nhà cửa ở đây rất rẻ.” Tả Thiếu Dương biết bây giờ Đại Đường mới lập quốc, cái gì cũng rẻ, đặc biệt là nhà cửa, sau này thịnh thế tới rồi, nhất định lên giá, lúc đó bán đi kiếm cả đống, y mà không biết nghĩ tới đầu tư địa ốc thì quá ngốc rồi:
Bạch Chỉ Hàn mỉm cười:“ Thiếu gia nói không sai, phía sau nhà chúng ta có mảnh đất của bách tính bần cùng, nếu như bỏ tiền mua được thì tốt quá. Không biết bao nhiêu tiền, chắc là không đắt lắm đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây