Tả Thiếu Dương đã đi tới cửa, nghe tới đó hơi giật mình quay lại, hạ giọng xuống:” Lão bá, chẳng lẽ người nói tới kiểm giáo lại bộ thượng thư Đỗ đại nhân.”
Ngưu bả thức gật đầu:” Đại nhân nói đúng rồi, lão hán trước kia chính là người đánh xe cho ông ta, đi theo rất nhiều năm, biết nhiều việc, đáng lẽ không nên biết.”
Thế giới này cũng thật quá nhỏ đi, làm sao mà y lại chữa bệnh đúng cho đánh xe của Đỗ Yêm chứ, nếu chỉ là người bệnh bất kỳ thì cũng có thể đi, người y khám chữa bệnh cho không ít, đây lại trúng ngay bệnh nhân quan trọng, chẳng trách người ta nói tới có số mệnh.
Nếu như y chỉ là viên y quan nhỏ, chẳng dính líu gì tới Đỗ Yêm thì đã đành, thứ quan hạt vừng như y, có muốn gặp vị quyền thần ấy cũng khó, nhưng y từng cứu Đỗ Yêm, chức quan này có thể nói do Đỗ Yêm mà có. Thời gian trước nhìn thấy Chân Dao thù hận Đỗ Yêm tận xương, còn Ngũ Thư nói bỏ tiền mua quan chức từ Đỗ Yêm, cho nên y muốn biết, vị quyền thần mình từng cứu mạng, hơn nữa còn rất có thiện cảm ấy là người thế nào?
Tả Thiếu Dương ngồi xuống:” Lão bá, nếu là chuyện có thể đem tới phiền phức thì không nói tốt hơn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây