Liêu y giám và Mã y chính nhìn nhau, đều mặt mũi bầm dập, mũi chảy máu ròng ròng, trên mặt đất có mấy cái răng dính máu, không rõ là của ai, trên mặt chưa hết kinh hoàng.
Mã y chính nhịn đau chạy tới đỡ Liêu y giám lên, nhưng Liêu y giám xua xua tay, nói gấp:” Không cần, ngươi, ngươi mau đi ra bảo bà nương kia, à đuổi bà nương kia đi mau, kẻo hỏng việc ... Tiện thể bảo hỏa kế mang ít thuốc ...”
Mã y chính hiểu lúc này nặng nhẹ hoãn gấp thế nào, chạy vội ra ngoài, ai nấy nhìn thấy mặt mũi họ như thế thì kinh ngạc, chỉ chò thì xì xầm bàn tán, không ai dám lên hỏi, đoán chắc là bị Liêu đại nhân đánh rồi.
Trong số người bệnh đang chờ đợi, có một nữ tử trung niên béo như lợn, Tả Thiếu Dương mà biết bị hai người kia tính dùng mụ béo này thi triển mỹ nhân kế với mình chắc tặng thêm vài cái tát nữa, thứ lợn nái này mà cũng y sàm sỡ thì tên đó nên đập đầu chết cho rồi.
Mã y chính một tay che mặt, đi nhanh tới móc trong lòng ra một khối bạc vụn, đưa cho mụ ta, nói nhỏ:” Đi mau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây