Tả Thiếu Dương vuốt ve mai tóc Miêu Bội Lan, nghe nàng tận tình thổ lộ, cũng kể đơn giản ba lần tương thân bị hối hôn, cùng với trị bệnh cho Kiều Xảo Nhi, cuối cùng nói tới chuyện quan trọng nhất:” .. Viên quan đó viết thư tiến cử ta, vì thế ăn tết xong ta lại lên kinh tham gia khoa cử.”
Miêu Bội Lan nghe tới đó nụ cười cứng lại, đầu cúi xuống.
“ Sao thế? Muội không thích ta tham gia khoa cử à?”
“ Không, không!” Miêu Bội Lan vội lắc đầu, gắng gượng làm tan chảy khuôn mặt đông cứng bằng nụ cười, nhưng cười rất miễn cưỡng, nhìn Tả Thiếu Dương một lúc không cười được nữa, rầu rĩ nói:” Ca thi đỗ rồi sẽ ở lại kinh thành làm quan, vậy sau này Lan Nhi không gặp được ca ca nữa rồi.”
Miêu Bội Lan luôn có một nỗi sợ hãi che giấu trong lòng chưa từng nói với ai, đó là từ khi Tả Thiếu Dương càng ngày càng xuất chúng, nàng càng nhận ra khoảng cách xa vời vợi của bọn họ. Lúc y được người tận Long Châu mời đi khám bệnh, nàng có linh cảm, quả nhiên sau đó y còn đi xa hơn, tới tận kinh thành … còn bây gi nếu y làm quan rồi ở lại kinh thành, làm sao còn nhớ tới cô gái quê mùa như nàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây