Con gà trống ở nhà bên cạnh liên tục rướn cổ gáy vang, đang ngủ ngon lành, Tả Thiếu Dương rất là bực, lần trước ở khách sạn Bằng Lai, đó là khu toàn người có tiền của, có sân vườn cũng chỉ trồng hoa nuôi chim thôi, nhưng cái nhà mới này của Cù lão thái gia ở chỗ bách tính bình thường, nhà nào cũng thích nuôi vài con gà. Tuy không ồn ào như hậu hoa viên nhà y vào sáng sớm, cũng đủ khiến con sâu ngủ Tả Thiếu Dương không cách nào ngủ nướng được.
Mắt vẫn mơ mơ màng màng, tay thì đưa ra rờ rẫm, bên trái trống, bên phải cũng trống nốt, lúc này mới mở mắt ra, trong phòng chỉ còn mỗi mình y, không thấy bóng dáng Bạch Chỉ Hàn đâu cả, trước kia mỗi lần y thức dậy, dù sớm đến mấy đều thấy nàng ngồi bên cạnh, như con chim chăm chỉ sáng dậy bắt sâu.
Nha đầu đó chắc vẫn còn xấu hổ, nghĩ tới đó Tả thiếu Dương cười đắc ý.
Phải tự mặc quần áo, lâu lắm rồi chưa làm, may mà vẫn còn nhớ, xúc miệng búi tóc qua loa, đằng nào thì lát nữa cũng nhờ nàng búi lại.
Làm vàng động tác thể dục chẳng giống ai, mang tâm trạng hết sức khoan khoái, sang phòng cha, Tả Quý không như nhi tử, ông vẫn dậy sớm, luyện tập buổi sáng rồi pha một cốc trà lớn, ngồi một mình thưởng thức.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây