Tả Quý tức giận chửi mắng suốt từ huyện nha về tới khách sạn, hung hăng như con gà chọi, khiến Tả Thiếu Dương hết sức lo lắng. Về tới khách sạn, ông vẫn không ngồi yên, được một lúc thì đi tìm Kiều Quan nhờ hắn tra xem có đúng là Bành huyện úy đi công cán hay không?
Kiều Quan nhanh chóng lấy được tin tức, tối hôm qua Bành huyện úy có công vụ khẩn cấp rời thành, đi đâu không rõ, đại khái phải mười ngày mới về. Mà theo quy củ, án dân sự thì huyện lệnh, huyện thừa không thẩm lý, bọn họ có mặt cũng vô ích. Không khó đoán đây là kế mài dao, Bành huyện úy không dám đổi trắng thay đen, nên đành làm hao mòn quyết tâm cũng như tiền bạc của Tả gia, để họ chủ động cầu hòa.
Tới mức này Tả Quý không làm ầm lên nữa, việc cần làm ông đã làm rồi, tin rằng qua ngày hôm nay không ai không biết Vu gia bội ước hủy hôn nữa, bình tĩnh đợi huyện úy về. Thế nhưng đừng nghĩ quyết tâm của ông đã suy giảm mà nhầm, mà chỉ càng lớn hơn, vì Bành huyện úy không thể trốn cả đời. Vu đại phu lại tới khách sạn khóc lóc muốn lịm đi cầu xin vô cùng thảm thiết, Tả Quý cứ ung dung uống trà, chẳng mảy may động lòng, cũng không nghe lọt vào tai lời nào hết, với ông, toàn bộ lời Vu gia lúc này nói là dối trá.
Ngày ngày Đinh Tiểu Tam chạy tới nha môn hỏi tin tức, cho tận ngày mười một Bành huyện úy mới về, Tả Quý thay chiếc áo trang trọng nhất, đủng đỉnh tới nha môn. Lần này Bành huyện úy vô cùng chu đáo mời Tả Quý vào hoa sảnh nói chuyện, kiên nhẫn nghe Tả Quý thuật lại bất công gặp phải ở kinh thành, lấy hôn thư ra. Bành huyện úy hết sức đồng tình, lời lẽ chính nghĩa đường hoàng chửi mắng những kẻ bội tín bất nghĩa, làm Tả Quý lòng ấm áp.
Dưới chân thiên tử mà, vương pháp vẫn còn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây