Kiều gia đã đưa Kiều Xảo Nhi tới tất cả y quán kinh thành, ngay cả Chân lão thần y cũng không chữa được, nên cũng biết chữa trị không dễ dàng, có chuẩn bị tâm lý rồi, Kiều Quan hít sâu một hơi:” Tả công tử cứ nói thẳng.”
Tả Thiếu Dương thấy hắn căng thăng như thế thì xua tay:” Không phải ý đó, mà bệnh này không phải ngày một ngày hai lành được, có thể vài tháng, thậm chí tới cả năm.”
“ Lâu vậy sao?” Kiều Quan kinh sợ, hắn biết muội muội thời gian qua đau đớn ra sao, nếu kéo dài cả năm thì còn chịu đựng tới cỡ nào chứ:
Kiều Xảo Nhi lúc nãy còn khóc nức khóc nở, nghe Bạch Chỉ Hàn thủ thỉ một hồi, biết Tả Thiếu Dương không giận hay trách mình, bản tính quay trở lại, nàng là thế, một cô bé tính cách tươi sáng như nắng mai, ấm lòng mà không gắt:” Không sao, ngay Chân thần y còn nói không chữa được mà, như thế khẳng định là khó rồi, ca ca cứ chữa thoải mái đi, có bị phế cái chân này thì đành chịu.”
Tả Thiếu Dương xoa đầu nàng cười:” Nha đầu này, bệnh trên người mình mà làm như bệnh của người khác, giây thần kinh muội phải to bằng giây thừng đấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây