Nghê Nhị hôm nay tới đây là có tính toán, ruộng bán rồi thì làm sao mà đòi lại được, nhưng ông ta biết rõ con người Tả Quý, thích ra vẻ thanh cao, thích danh tiếng, chỉ cần mình tới đây làm càn một hồi, khéo lựa lời khích bác, tám phần Tả Quý không chịu nổi mà bán lại ruộng cho nhà mình, nói không chừng giận quá mất khôn mà ném trả địa khế. Chỉ là không ngờ đâu ra xuất hiện tên quân binh thô bỉ này làm hỏng hết kế hoạch, vội cuống lên gọi bốn tên hỏa kế, nhưng bốn tên đó nằm đo đất rồi còn đâu, nhìn Phàn Mặt Đen như dã thú thì sợ són cả ra quần rồi, lưỡi líu lại:” Quân gia, quân gia, xin ngài.”
Đinh Tiểu Tam chạy tới nói:” Phàn đại ca, đừng ...”
Còn chưa nói hết bị Phàn Mặt Đen trở tay cho một cái tát xoay tròn, Phàn Mặt Đen túm cổ áo hắn xốc lên:” Tiểu Tam, ta biết Tả gia nhân hậu thế nào cũng gặp phải loại người như thế này, cho nên mới để ngươi ở lại, một là học chút bản lĩnh, hai là bảo vệ Tả gia. Vậy mà nãy giờ ngươi trốn ở chỗ nào? Hay cũng học thứ chó má làm kẻ vong ân bội nghĩa nốt?”
Đinh Tiểu Tam oan, nếu là kẻ khác tới Tả gia làm bậy thì hắn đương nhiên không khách khí, chính vì biết Nghê gia và Tả gia quan hệ không tầm thường nên mới không dám lỗ mãng.
Phàn Mặt Đen tát Đinh Tiểu Tam một cái nổ đom đóm rồi buông ra, quay lại tìm Nghê Nhị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây