“ Nói thật lòng, tuy không muốn làm quan, nhưng ta hứng thú với kỳ thi này, muốn thử sức mình đem so với y giả khắp nơi thiên hạ hơn kém thế nào, bất kể thành bại cũng có thể tăng trưởng kiến thức. Hơn nữa ta chưa từng tới kinh thành, lần này có người tài trợ du lịch miễn phí, dạo chơi một vòng cũng hay.” Trường An thời Thịnh Đường, tới nơi này mà không kiếm cơ hội tới Trường An thì sống uổng, Tả Thiếu Dương quay người đi:” Đừng nói thêm nữa ý ta đã quyết rồi.”
Bạch Chỉ Hàn nhìn bóng lưng Tả Thiếu Dương, đôi mắt đầy bất lực ai oán chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhưng nàng không nhường nhịn, đây là điểm khác với Miêu Bội Lan, mím môi nói:” Được Chỉ Nhi không bao giờ nói thêm một lời về chuyện này nữa, Chỉ Nhi là nô tỳ thôi, sau này thiếu gia bảo không nói thì Chỉ Nhi không bao giờ can thiệp vào chuyện thiếu gia.”
Lại là cái câu đáng ghét này, suốt ngày lấy nó ra ép mình, Tả Thiếu Dương tức tối quay lại, nghiến răng nói:” Cô, cô đừng có mở miệng ngậm miệng nô tỳ nữa được không? Cô thừa biết tình cảm của ta ...”
Bạch Chỉ Hàn chỉ cười nhẹ, nụ cười vắng lặng buồn bã, không nói gì.
Tả Thiếu Dương vô cùng hiểu ánh mắt của nàng, lặng người đi:” Chỉ Nhi, cô không muốn làm thê tử của ta sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây