Chuyện quá nỗi bình thường, đám trẻ con cùng thời Tả Thiếu Dương mười đứa thì chắc hết chín đứa có sự tích oai hùng chẳng kém cạnh, song với Bạch Chỉ Hàn không khác gì nghe chuyện cổ tích:” Thiếu gia nghịch phá quá mức, chả trách bây giờ cũng hay bày ra toàn thứ mới lạ.”
Tả Thiếu Dương hỏi lại:” Còn cô thì sao?”
Nụ cười trên mặt Bạch Chỉ Hàn biết mất, chuyển sang nét ưu thương:” Chẳng có gì, gia gia nô tỳ cứ nhìn thấy nô tỳ là lắc đầu, bây giờ mới hiểu vì nô tỳ là nữ nhi, chẳng kế thừa được gia nghiệp, chẳng nối tiếp được hương hỏa. Nãi nãi thì toàn kể những chuyện trinh nữ liệt phụ chẳng có gì vui …”
Tả Thiếu Dương không thấy nàng nhắc tới cha mẹ mình thì mới nhớ ra cha mẹ nàng chết sớm, vô tình nói đụng vào nỗi đau của nàng:” Xin lỗi, đáng lẽ ta không nên hỏi.”
Bạch Chỉ Hàn im lặng, hồi lâu sau đột nhiên nói:” Trước kia Chỉ Nhi không tốt, trách nhầm thiếu gia.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây