“ Là Hồi Hương nói … nói thay mặt Tả lang trung đáp tạ đám nữ nhân chúng ta, ai cũng phải uống với nó một chén. Say thế nào được, năm xưa ta uống rượu cũng giỏi lắm đó, chỉ là mấy năm nay không uống rồi.” Triệu Tam Nương như làm ảo thuật, biến từ trong ống tay trái ra một bầu rượu:” Ta lấy một bầu, chỉ để uống với cậu thôi đó.”
Đưa tay khoác cánh tay y:” Đại lang, hôm nay thế nào cũng phải uống với cậu sáng khoái.”
Cánh tay Tả Thiếu Dương cọ sát vào bầu ngực nảy nở của Triệu Tam Nương, không khỏi nhớ tới ngày hai người suýt nữa làm chuyện kia, toàn thân ngứa râm ran, thầm than vừa thoát hang hùm đã rơi vào miệng sói, nhưng càng sợ lại càng kích thích, nuốt nước bọt:” Tam thẩm, đừng uống nữa ...”
“ Suỵt, đừng gọi ta là Tam thẩm, ta nói rồi, gọi Tam tỷ.” Triệu Tam Nương gần như ôm chặt lấy Tả Thiếu Dương:” Đại lang, tỷ nói rồi, tỷ thích cậu, thật đó, lần này không có mưu đồ gì, chỉ muốn nói lời trong lòng ra! Lần trước ở nhà ta, ta nói thích cậu là có mục đích ... Nhưng cũng là lời trong lòng ...”
“ Tam thẩm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây