Chúc Dược Quỹ thở dài:” Lão tầu, ba đấu gạo chỉ ăn được một tháng thôi, sau đó thì thế nào?”
Lý đại nương bình thản trả lời:” Đến đâu hay đến đó, nhận số lương thực này xong, lão thân thề không nhận thêm một hạt gạo nào của Tả gia, tính mạng của nhà ta do Tả gia cứu, sớm phải chết lâu rồi, giúp được chút nào cũng tốt, sau đó chết cũng được.”
Tả Thiếu Dương vội nói:” Đại thẩm, không cần đâu, mọi người đi đi, cháu kiếm người khác được.”
“ Kiếm ai?” Lý đại nương hỏi lại:” Tả công tử, lão thân cả đời này gặp vô số chiến loạn, dám nói, chỉ cần đánh trận xong, bất kể bên nào thắng, quá nửa số người trong thành sẽ bỏ đi, người còn lại chỉ còn già cả tàn tật không đi nổi thôi, Tả công tử hi vọng vào bọn họ giúp sao?”
Tả Thiếu Dương nhất thời cứng họng, tính toán của y xưa nay luôn lý tưởng ở mặt ... lý thuyết, đến khi đi vào thực tế luôn gặp vấn đề, có điều Tả Thiếu Dương không sợ, y giỏi ứng biến, giặc tới tướng ngăn, nước lên đê chắn thôi, cần có định hướng là được, có điều nói ra khó thuyết phục mọi người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây